Thứ Sáu, 15 tháng 8, 2008

Ý nghĩa của cuộc sống là gì?

Mảnh gương

Có bao giờ bạn tự hỏi: "ý nghĩa của cuộc sống là gì?". Có bao giờ bạn tự hỏi chúng ta đến trường còn học được những gì ngoài khối lượng tri thức khổng lồ?

'... Sau bài học cuối cùng của chương trình học về văn hoá và cuộc sống, thầy giáo hỏi chúng chúng tôi:

- Còn ai có câu hỏi gì nữa không?Sự im lặng bao trùm căn phòng. Hai tuần - đủ để phát sinh câu hỏi cho cả đời người. Nhưng bây giờ thì chỉ có sự im lặng.- Không có câu hỏi nào ư? Thầy giáo hỏi lại, lướt mắt qua những khuôn mặt trầm ngâm (có thể là giả vờ) của bọn học trò chúng tôi. Thực tế ai cũng muốn về sớm cho xong. Bỗng một bạn nam ở cuối phòng học đứng dậy:- Thưa thầy, ý nghĩa của cuộc sống là gì ạ?Hàng loạt tiếng cười khúc khích đuổi theo cậu ta. Có người bĩu môi, có người thu xếp sách vở, rục rịch đứng lên. Thầy giáo giơ tay ra hiệu cả lớp im lặng, rồi nhìn cậu kia rất chăm chú, có vẻ như hỏi cậu ta có nghiêm túc không. Ánh mắt của cậu cho biết là cậu rất trông đợi câu trả lời.- Thầy sẽ trả lời câu hỏi của em. Nói rồi thầy lấy trong ví ra một thứ gì đó gói trong lớp khăn dày. Chiếc khăn được mở ra: đó là một mảnh gương (đúng là một mẩu) rất nhỏ và tròn. Chỉ nhỏ như đồng xu thôi. Và thầy kể: 'Khi thầy còn nhỏ, lúc đó là chiến tranh. Cả làng nơi thầy sống, ai nấy đều rất nghèo. Một hôm khi chơi trên đường làng, thầy nhìn thấy những mảnh gương vỡ. Thầy cố tìm tất cả các mảnh gương để ghép lại nhưng không thể nên thầy giữ lại mảnh lớn nhất - chính là mảnh này. Thầy mài nó vào tảng đá để nó thành hình tròn như đồng xu. Không có đồ chơi, hàng ngày thầy chơi với mảnh gương và coi nó là thứ đồ chơi vô cùng quý giá. Các em có biết thầy chơi gì với mảnh gương không? Thầy thấy nó hấp dẫn, vì thầy có thể dùng nó để phản chiếu ánh sáng vào những chỗ tăm tối mà mặt trời không rọi tới - những cái lỗ sâu, những đường nứt, những cái hang nhỏ tối tăm. Trò chơi đem ánh sáng tới những nơi minh không thể chạm vào quả là một trò chơi lý thú.Thầy vẫn giữ mảnh gương nhỏ, cho đến khi thầy lớn lên. Và khi thầy trưởng thành rồi, thầy hiểu rằng đó không phải là một trò chơi trẻ con, mà còn là phép ẩn dụ cho những gì thầy có thể làm được trong cuộc sống này. Thầy hiểu chúng ta không cần là ánh sáng hoặc là nguồn sáng. Nhưng ánh sáng - thực tế, hiểu biết, tri thức - luôn ở trước mặt ta và chúng có thể soi rọi nhiều nơi tối tăm nếu ta cố phản chiếu nó. Mỗi chúng ta chỉ là một mảnh gương nhỏ của cái gương vĩ đại, nhưng chúng ta có thể phản chiếu được ánh sáng. Chúng ta có thể chạm tới trái tim con người, có thể thay đổi suy nghĩ của một số người... Và có thể nhiều người khác cũng làm như vậy. Đó là ý nghĩa của cuộc sống.'Rồi thầy cầm mảnh gương nhỏ lên, giữ trong lòng bàn tay rất cẩn thận. Thầy đưa nó ra hứng tia nắng soi qua cửa sổ lớp phản chiếu nó lên đôi tay đang đặt trên bàn của cậu bạn đặt ra câu hỏi...'

Không có nhận xét nào: